tức phụ cùng thương
Cảm Nhận Về Đoạn Trích Tức Nước Vỡ Bờ Hay - Bài 15. Giới thiệu thêm một bài văn Cảm nhận về đoạn trích Tức nước vỡ bờ hay cho bạn đọc cùng tham khảo. Trào lưu hiện thực phê phán giai đoạn 1930-1945 đã có những đóng góp đáng kể cho nền văn học nước nhà.
Chương trước Chương tiếp. Sau khi kết thúc ba tháng huấn luyện đội viên mới, Tạ Chinh được phân vào một đội mà người phụ trách lại là Trình Cố. Lúc chuyển ký túc xá, Tạ Chinh lẽ ra cùng phòng với một người khác, lại biết được người ở cùng phòng Trình Cố được điều đi quân khu khác, hắn liền chủ động xin ở cùng phòng Trình Cố.
Có hy vọng lúc sau, Lý phụ không chỉ có tính tình đặc biệt hảo, hắn biết trong nhà tình huống, chủ động cùng bác sĩ thương lượng trị liệu sự tình, hắn không oán trách cũng không tức giận, trong nhà đều đến muốn người lao động làm việc mới có cơm ăn, chỉ có
Tin tức sự kiện: KỶ NIỆM 25 NĂM THÀNH LẬP QUẬN (01/4/1997 - 01/4/2022) GIỚI THIỆU. Giới thiệu tổng quát. Bản đồ hành chính. Sơ đồ tổ chức. UBND quận. Phòng ban.
Tin tức ; Trùng hợp 3 phụ nữ mang cùng một cái tên may mắn được làm vợ vua: Người hạnh phúc, kẻ khuynh đảo triều chính Quang Vũ đế vẫn yêu thương Âm Lệ Hoa nhất. Đến khi Đôn Hoàng hậu bị phế, Âm Lệ Hoa được phong làm tân hậu. Đến khi qua đời, bà và Quang Vũ
Singles In Rotenburg An Der Fulda. Cúc áo sơmi bị cởi ra, bên eo được bàn tay quen thuộc âu yếm, lúc hôn môi Trình Cố rốt cục nhỏ giọng kêu một câu "Không muốn". Tạ Chinh không dừng lại, ngón tay cái không nhẹ không nặng lướt qua vết sẹo kia, lập tức cảm giác được Trình Cố cả người cứng ngắc, ngay cả giãy dụa nhỏ nhất cũng thôi là một vết thương gọn gàng do dao rạch, chỉ cần xoa nhẹ vết sẹo ấy có thể tưởng tượng ra người dùng dao có kỹ thuật vô cùng chuyên Chinh dời ngón tay cái, hai tay đặt trên eo Trình Cố, sự nghi ngờ trong lòng lại càng lúc càng lớn nhưng hắn diễn rất sâu, trên mặt chưa để lộ nửa thả nhẹ lực trên tay, hôn lên môi Trình Cố, cảm nhận ngay được Trình Cố sau cái khoảnh khắc cứng đờ kia thì nhịp tim và hô hấp càng ngày càng gấp không thể Cố chậm lại, một nửa là khuất phục, nửa kia đã bị tình dục thiêu đốt, đuôi mày khóe mắt ửng đỏ, ánh mắt né tránh mang chút mời gọi, buồn bực nói "Không nên ở chỗ này."Từ "không muốn" thành "không nên ở chỗ này", là anh tự biết không có cách nào chống cự Chinh đột nhiên ôm ngang Trình Cố lên, bước nhanh qua phòng khách đến một một gian phòng chưa đóng là phòng âm thanh hình ảnh, có một TV, trên thảm trải sàn bày lung tung hai máy chơi game, hai tay cầm, còn có một cái laptop, gối ôm loạn xạ trên sàn, trên ghế salon duy nhất lại có một con gấu bông to đùng. Cửa sổ sát đất kéo kín rèm, bên ngoài ban công còn có một con ngựa gỗ thủ công tinh thể tưởng tượng ra, đây là nơi mà Trình Cố và Trình Mộc Qua thường chơi đùa ở chỗ nghĩ tới Trình Cố ngồi ở trên thảm trải sàn chuyên chú chơi game, Trình Mộc Qua kéo con gấu chạy tới chạy lui, luôn miệng "Ba ơi ba" với cả "Trình đẹp trai", Tạ Chinh cảm thấy cái thứ "phẫn nộ" của mình sắp bạo chẳng biết lý trí hay là cái gì khác đã đem cái phẫn nộ ấy miễn cưỡng ép nháy mắt lúc đem Trình Cố thả lên ghế sa lon, hắn lại thấy được hình xăm bị góc áo và cạp quần lót che mất một kia ý tưởng hoang đường kia rốt cục đâm một vết chí mạng trên mặt băng kiên cố làm nó dần rạn ra như mạng sao sẽ như như thế được?Phòng âm thanh đã khóa, Trình Mộc Qua phòng ngủ trên lầu hai, Trình Cố mất công tốn sức giãy dụa, tóc tai rối loạn, trên trán chảy ra mồ hôi, khóe miệng phát ra tiếng rên trầm giãy dụa không phải vì trốn tránh, chỉ vì muốn quay lưng lại với Tạ Chinh Chinh dễ dàng nhìn thấu tâm tư của Trình Cố, vốn định giữ chặt Trình Cố, muốn hỏi hỏi vết sẹo kia vì sao mà có, nhưng nhìn thấy lo lắng và luống cuống trong mắt Trình Cố thì cuối cùng hắn thả lỏng tay, để cho Trình Cố xoay người tháng còn dài, gặp lại đã là không lại không dễ dàng, như vậy cứ quấn quanh anh, chưa tìm được câu trả lời ngay thì chờ từ từ đi nói lại, chỉ là hắn không nỡ ép Trình Cố khó Cố vùi mặt vào gối, eo mông cong lên một cách tự Chinh cởi quần của anh ra, tim nhẹ nhàng căng đây, lúc Trình Cố chủ động câu dẫn hắn, thường xuyên biến đổi các kiểu khiêu khích, có khi là cưỡi trên eo hắn, dùng cái ấy đã đứng thẳng từ lâu cọ hắn, mắt chứa đầy tình dục; hoặc là thẳng thắn cách quần lót của hắn hôn lên chỗ đó, khóe mắt liếc một cái thôi, dịu dàng như nước mà nhìn hắn, thậm chí đem hai má dán lên cậu nhóc nhà Tạ Chinh, như câu hồn từ nhìn hắn; hoặc giống như bây giờ, trực tiếp đem nơi riêng tư đưa tới trước mặt còn nhớ, lần trước lúc Trình Cố làm tư thế này, lưu manh mà dâm đãng, nói —— "Làm tôi".Còn bây giờ Trình Cố đang sợ hãi rất rõ bại lộ cái gì sao? Hay sợ phải làm tình với hắn? Hoặc là sợ cửu biệt trùng phùng?Tạ Chinh nhắc chính mình phải tỉnh táo, thế nhưng gặp Trình Cố, hắn không thể bình tĩnh được như lúc xử lý công việc. Dục vọng đã ngầm chiếm lý trí, hắn đưa tay về giữa mông Trình Cố, đầu ngón tay đặt ngay chỗ mà hắn quen thuộc nhất thể Trình Cố lần thứ hai căng thẳng, hai chân run rẩy, áo sơ mi đơn bạc đã sớm ướt đẫm mồ Chinh nghe được một tiếng kêu ngắn ngủi "A".Ngón tay ở chỗ ấy hơi lùi lại, Tạ Chinh nằm trên lưng Trình Cố, nhẹ nhàng hôn môi và hôn vành tai Trình Cố như trước đây, thấp giọng nói "Đừng sợ."Trình Cố dường như vẫn chưa cảm nhận được an ủi, không tự chủ được lại run rẩy, Tạ Chinh hơi kinh ngạc, tay trái sờ sờ phía trước, phát hiện cậu bé của anh đang run rẩy đứng Chinh nhíu mày ứng bây giờ của Trình Cố cực kỳ giống thiếu niên chưa trải sự đời, bị trêu chọc, không kìm được khát vọng an ủi, thân thể lại khẩn trương đến không thể khống Chinh thử thăm dò đưa ngón tay cắm vào, động tác vô cùng cẩn thận, Trình Cố vẫn khó chịu mà "A" một tiếng, trên đầu mồ hôi đầm Chinh hỏi "Sao thế?"Trình Cố thở gấp nói "Đau..."Trước kia làm nhiều lần như vậy, nếu mà Trình Cố kêu đau, cũng là tình thú, mà cái lần đau đầu tiên đó cũng không thấy Trình Cố căng thẳng thế nghi ngờ càng tăng trong lòng Tạ Chinh, hắn nghĩ Trình Cố có lẽ là rất lâu chưa từng làm, không quen, nên hỏi "Trong nhà có gel bôi trơn và bao không?"Hỏi xong, hắn lại thấy không họ chưa từng dùng gel, dùng qua bao vài lần, sau đấy Trình Cố ngại dùng bao phiền phức, sau đấy thì không dùng Chinh từng hỏi "Anh không thích dùng thứ này à, anh thật sự không đau chứ?""Sẽ không đâu." Trình Cố nói "Lần đầu tiên chúng ta cũng có dùng đâu mà? Cậu yên tâm, Trình đội của cậu đặc biệt lợi hại, cậu không làm tôi đau được đâu."Bởi vì Trình Cố không muốn dùng gel, lúc Tạ Chinh làm mở rộng luôn đặc biệt nghiêm túc, không ngại phiền phức, ngược lại là Trình Cố luôn vội vã, vừa rên rỉ vừa giục Chinh thực sự không chịu được anh cứ giục, lúc tiến vào đều rất cẩn thận, nhưng đến lúc làm rồi, lại làm anh đến kiệt sức Cố lắc đầu, khàn khàn giọng nói "Không có chuẩn bị."Tạ Chinh dừng lại hai giây, lòng rối như tơ vò có gel cũng chẳng có bao, nghĩa là anh chưa bao giờ cùng đàn ông khác làm? Hay là vẫn luôn làm mà chẳng cần bao?Cái ý nghĩ phía sau kia không thể nghi ngờ có thể khiến người ta bị lòng đố kị của mình bức Chinh ổn định tinh thần, đem dương v*t đặt ở kẽ mông Trình Cố, không lập tức chen vào, chỉ là chầm chậm mang theo một chút uy hiếp mà cọ có như vậy thôi mà hai chân Trình Cố đang quỳ đã mềm nhũn, Tạ Chinh tay trái nắm chặt, cảm giác được cậu bé của anh lớn thêm một Chinh nghĩ tiếp, cái vấn đề mà hắn vừa đưa ra thì đáp án hẳn là vế trước Cố hít thở càng ngày càng gấp, mông nhúc nhích hai lần, không biết là muốn thoát khỏi cây súng nóng bỏng kia, hay là vẫn muốn liều mạng mà va vào nòng Chinh tạm thời không dám tùy tiện tiến vào vì có thể làm bị thương Trình Cố, vì vậy dùng hết khả năng khắc chế, chỉ là nằm ở trên lưng Trình Cố, vừa hôn lên gáy anh, vừa cố gắng ra v*t cứ đưa đi đưa lại ở nơi đó, cảm giác thực khó có thể chịu đựng, Trình Cố cảm giác rõ ràng phía dưới của mình đang mở rộng, cúi đầu còn có thể nhìn thấy dương v*t của Tạ Chinh đưa qua lại giữa hai chân trải nghiệm này tươi đẹp mà dày vò, miệng huyệt chặt chẽ co rút muốn nòng súng tiến vào nghiền nát đỉnh lộng, chỉ cần Tạ Chinh muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra nơi đó, tiến quân thần tốc, làm cho anh mất hồn như bao giấc mơ trong quá khứ, mà Tạ Chinh chỉ làm khe đùi, chưa tiến vào bên trong thân thể thở Tạ Chinh gần bên tai, Trình Cố liền không kìm được mà trầm rằng quyết định không tiến vào, mà chỉ làm khe đùi, Tạ Chinh cũng có chút không kiềm chế được. Người đang nằm dưới thân hắn đã cất công tìm năm năm, bây giờ rốt cục cũng tìm được, hắn còn giả vờ làm quân tử làm gì nữa?Thế nhưng trên người Trình Cố có quá nhiều điểm đáng nghi, vừa nãy chính xác cũng bởi vì sợ nên mới run rẩy, chỉ một chữ "đau" thôi đã như cái đinh đâm vào lòng hắn, làm cho hắn không thể không duy trì chút tỉnh táo cuối hết tâm sức tìm kiếm Trình Cố, không phải vì muốn dằn vặt trả thù, chỉ muốn giữ lấy anh đồng thời dành cho anh tất cả yêu thương và chiều chuộng mà hắn Cố cắn chặt răng, không muốn lại để cho tiếng rên rỉ phát ra, Tạ Chinh tăng nhanh tốc độ, dương v*t để giữa mông anh mà làm, lúc nó sượt qua miệng huyệt, anh thậm chí có thể cảm nhận được các đường gân nổi thở của Tạ Chinh càng ngày càng nặng, vành tai Trình Cố đỏ đến mức như thấm máu, phía dưới được Tạ Chinh chăm sóc khẽ run phun ra chất lỏng màu trắng, một luồng lại một luồng, làm ướt bụng dưới và cả lông mu. Chất lỏng nhỏ xuống ghế sa lon, là hình ảnh dâm mỹ đã lâu không thấyTạ Chinh hừ nhẹ chạy nước rút, cuối cùng thực sự nhịn không được, vỗ mông bên phải Trình Cố hai cái, tàn nhẫn nói "Kẹp chặt!"Trình Cố tê rần xương cụt, dùng sức khép chân lại, bắp đùi lại run rẩy càng dữ ứng của anh kích thích Tạ Chinh, ánh mắt Tạ Chinh như lửa thiêu đốt sau gáy, anh ngừng thở, sắp không chịu Chinh làm mấy chục lần giữa hai chân run rẩy của anh, sau đó nắm tay anh, bắt anh nắm chặt cái của hắn từ phía trước, ra vào rồi bắn trong tay mu vốn đã ướt đẫm rồi lại dính thêm tinh dịch của Tạ Chinh, càng trở nên thêm dâm mỹ không chịu Chinh không nhúc nhích, nằm trên lưng Trình Cố hồi sức, hai tay để trên bụng dưới của Trình Cố, dưới bàn tay hắn, là hình xăm súng trường dính đầy tinh Cố nhắm mắt lại, đầu óc trống
Couple Tạ Chinh x Trình Cố, Số chương Hoàn 24 chươngEdit NhatLinh_Tran tui nèThể loại đam mỹ hiện đại, Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công X thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, niên hạ, sinh tử, có thịt, HE, gương vỡ lại lànhCâu chuyện bắt đầu mối nhân duyên của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ độiAnh công Tạ Chinh có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn?Nguồn
Từ chương này tình cảm của công đã xác định là thụ rồi, nên tớ thay xưng hô là anh - em nhé Từ năm 21 đến năm 24 tuổi, trong ba năm này, Tạ Chinh và Trình Cố ngoài quan hệ đồng đội, bạn cùng phòng, còn có thêm một quan hệ nữa —— bạn là "bạn giường", cũng không đúng lắm, bạn tình chỉ coi trọng thể xác, không lo lắng, không nói chuyện tình cảm, làm xong vỗ mông rời đi. Cơ mà Tạ Chinh biết cảm xúc của mình với Trình Cố đương nhiên không phải lần đầu tiên tiến vào bên trong Trình Cố, Tạ Chinh đã cảm nhận được một loại trách Cố biết được thì cười lớn, gối đầu lên đùi hắn nằm dài ra, ngón tay mân mê cằm hắn nói "Tôi không phải con gái, cần cậu chịu trách nhiệm cái gì chứ? Cưới tôi về nhà nuôi sao? Cậu nghèo như vậy, không bằng tôi nuôi cậu đi."Tạ Chinh chưa bao giờ nói với Trình Cố về gia thế của mình, hồ sơ cũng không công khai cho mọi người biết. Trong trường quân đội trước đây của Tạ Chinh có không ít học viên đến từ tầng cuối của xã hội, Tạ Chinh quan sát thói quen cuộc sống của họ, học dáng vẻ đó, lúc đến tổ hành động đặc biệt thì hoàn toàn không còn thái độ công tử bột, lúc huấn luyện cũng đặc biệt chịu khổ, so với đứa nhóc xuất thân từ gia đình nghèo khó càng có thể chịu được vất Cố có lần hỏi gia đình hắn làm gì, hắn thuận miệng lấy gia cảnh của bạn cùng phòng trước đây, nói cha mẹ đều là công nhân trong xưởng luyện thép, nhà máy làm ăn không khá lắm, có khi không trụ nổi đến lúc về hưu. Trình Cố lập tức an ủi hắn, nói không sao, đội viên trong tổ khi xuất ngũ sẽ được nhận một số tiền khá lớn, nếu để phụng dưỡng cha mẹ tuổi già thì không có vấn đề."Vậy còn anh?" Tạ Chinh hỏi."Tôi làm sao?""Anh sẽ xuất ngũ sao?"Trình Cố nở nụ cười "Tôi không.""Tại sao?""Bởi vì tôi thích nơi này." Trình Cố nói "Còn nữa, cha mẹ tôi có tiền hơn so với cha mẹ cậu, bọn họ không cần tôi dưỡng lão."Tạ Chinh không lên tiếng. Qua một thời gian rất dài, lúc Trình Cố đã quên câu chuyện xuất ngũ và dưỡng lão, Tạ Chinh mới làm như tự nhiên mà nhắc tới tương lai."Em vẫn muốn ở đây.""Hả? Không muốn thăng chức à?" Trình Cố đang luyện súng, ánh mắt chuyên chú so với lúc thường càng thêm mê hoặc lòng người."Cũng không phải." Tạ Chinh nói "Rèn luyện thêm mấy năm đã, sau đó có cơ hội thì suy nghĩ thêm.""Tôi cũng vậy, rất thích không khí nơi này."Tạ Chinh cười nhẹ "Coi như thế đi. Sau này nếu không ở tổ hành động đặc biệt nữa, chắc là em cũng sẽ không xuất ngũ."Còn một câu hắn thầm bổ sung trong lòng —— nếu anh muốn ở trong quân, em sẽ từ bỏ gia nghiệp, ở lại đây cùng vì quanh năm làm bạn với súng, ngón tay Trình Cố mọc ra vết chai rất dày, chạm vào cằm có cảm giác cân cấn, chạm đến tận đáy tim. Tạ Chinh thở dài, nắm chặt tay Trình Cố, cúi đầu hôn lên ngón tay anh, "Anh định nuôi em thế nào?""Cậu không kén ăn." Trình Cố hơi cong mắt, "Bữa sáng bánh bao, buổi trưa bánh màn thầu, buổi tối... A, buổi tối lạp xưởng lớn.""Ai ăn lạp xưởng lớn?"Trình Cố thu tay về, đĩnh đạc vò chân mình "Cậu nói xem?"Tạ Chinh khom lưng ngậm môi Trình Cố, sau khi trao một nụ hôn sâu, khẽ liếm tai Trình Cố "Đêm nay còn không biết ai ăn lạp xưởng lớn của ai đâu."Ngày đó không phải ngày nghỉ, bọn họ không dám làm quá mức, sau khi phóng thích Tạ Chinh vẫn chưa rút ra, chôn ở trong thân thể Trình Cố không muốn rời, chậm rãi mài ép, hận không thể đem dưới thân người chặt chẽ khóa lại, cả đời không buông Trình Cố, chỉ muốn làm người yêu của hắn trong một chút thời gian này "Người yêu" mà không phải "bạn giường", không phải là hắn cố gắng vẽ vời cho đẹp thêm quãng thời gian quan hệ thân thể này, mà là Trình Cố định nghĩa như khi làm xong lần đầu, Trình Cố cưỡi trên người hắn, hỏi hắn có còn lần sau không hề trả lời, lật mình đoạt quyền chủ động, lập tức cho Trình Cố thấy "Lần sau".Từ sáng sớm đến giữa trưa khi mặt trời lên cao, dù là chiến sĩ có sức khỏe xuất sắc nhất cũng sức cùng lực kiệt. Sau khi làm xong lần cuối, Trình Cố đem đầu hắn đặt trên lồng ngực loang lổ dấu hôn của mình, nhẹ giọng nói "Nếu không thì chúng ta làm bạn vậy?"Tạ Chinh nhắm mắt lại, nghe tiếng tim đập vững vàng của Trình Cố nghỉ một lát, chẳng phải vì mệt mỏi, lại độc miệng tiếp tục nói "Trình đội của cậu tuy rằng duyệt vô số người, cơ mà chưa yêu đương lần nào, hay là thử xem? Trình đội sẽ thương cậu."Tạ Chinh ngậm chặt đầu v* Trình Cố, hàm hồ nói "Được."Đúng như dự đoán của các anh em trong đội, sau khi hưởng thụ lạc thú của việc mây mưa, Trình Cố thu liễm rất nhiều, vẫn ham chơi thích ồn ào vẫn không thay đổi, nhưng mà đùa giỡn đội viên mới, chọc đội viên cũ lại ít đi. Có lần một vị liên đội trưởng nói "Đây có phải họ Trình không đấy, cảm giác nó sao sao là sao?"Thật ra Trình Cố vẫn chọc ghẹo người khác, cơ mà chẳng chọc ai ngoài Tạ Chinh một thân một mình hơn hai mươi năm, đột nhiên có một người xông vào sinh mệnh, cho hắn thấy thế nào là thế giới muôn màu muôn vẻ, ánh đao bóng ràng là trong vụ chăn gối, Trình Cố luôn giữ chủ động. Ngày nào có thể làm, ngày nào không thể làm, tự anh quyết định; tư thế nào thoải mái, bắn bên trong hay không cũng do anh quyết định. Làm xong rồi còn muốn dính vào Tạ Chinh đùa giỡn một tẹo, một lúc sau lại ngạo kiều, rầm rì nhất định Tạ Chinh phải bế mình đi buồng tắm tắm Chinh không những không thuận theo, thậm chí vô cùng hưởng thụ sự ỷ lại của anh cùng với những yêu cầu không cần lý lẽ một số việc mà người ngoài nhìn vào thấy thật quái dị, nhưng trong mắt những người trong cuộc mà nói thì đó là tình thú nhà người ta, vô cùng thú vị ấy mặc quân phục, Trình Cố vẫn là một chiến sỹ bình tĩnh mạnh mẽ, không gì làm khó được anh. Mà lúc hai người ở cùng nhau, Trình Cố không còn phòng bị, nhanh chóng bị khoái cảm chi duy nhất Tạ Chinh duy nhất không rõ chính là, Trình Cố đối với ngày làm tình rất cố chấp, ví dụ như cách ba tháng thì có ba ngày tuyệt đối không làm, dù cho ngày đó hai người vừa khỏe vừa được Cố vô lại là tình thú, Tạ Chinh cưỡng bách cũng là tình thú. Nhiều lần Trình Cố chơi xấu, vẫn cứ không làm, Tạ Chinh không cho là thật, kéo tụt quần của anh muốn làm. Hắn cho là anh chỉ giãy dụa mang tính chất tượng trưng thôi chứ nếu tiến vào rồi anh lại chả mềm nhũn, chủ động lắc mông quấn lên eo mình ấy chứ, Tạ Chinh làm bộ hung ác uy hiếp "Hôm nay nếu anh không làm em sướng, anh đừng mơ bước ra khỏi cửa."Có kinh nghiệm rồi, lúc Tạ Chinh đặt Trình Cố dưới thân, còn tưởng rằng vẫn giống mấy lần trước, kết quả là Trình Cố bóp cằm hắn, lạnh giọng nói "Hôm nay không chịch."Tạ Chinh cảm nhận được tâm tình Trình Cố không đúng lắm, nửa tức giận nửa nghi ngờ hỏi "Anh cho em một lý do."Trình Cố vẫn chưa giải thích, chỉ nói không muốn làm, "Nếu cậu muốn, tôi khẩu giao cho cậu."Tạ Chinh không phải chưa được Trình Cố khẩu giao lần nào, nhưng mà một thằng đàn ông quỳ giữa hai chân một thằng khác mà phục vụ thì phải anh tình tôi nguyện chứ không phải tôi ép anh, nếu thế thì có khác gì sỉ nhục người giờ mặc dù không hẳn là ép, nhưng không ai có Cố ngồi xổm xuống, mặt còn chưa kề sát quần Tạ Chinh đã bị hắn kéo lên."Thôi, lần sau làm tiếp đi."Việc này Tạ Chinh ghi nhớ một quãng thời gian rất dài, sau đó dần dần tìm ra quy luật "Tuyệt đối không chịch" của Trình Cố, lại nhớ lại lúc đầu mình bảo "em muốn làm anh" cũng rơi vào ba ngày tuyệt đối không chịch của Trình nên lần đó Trình Cố mới nói "Để lần sau".Tạ Chinh không hiểu cứ ba tháng lại có ba ngày với Trình Cố có ý nghĩa như thế nào, mãi đến tận năm 24 tuổi đó, Trình Cố đột nhiên biến mất, hắn cũng không tìm được đáp
23 Trình Cố bỗng nhiên ù tai, phảng phất như mình đang đứng giữa cánh đồng hoang vu rộng lớn, trời đất u ám cuồng phong gào thét, thanh thế to lớn, cứ như nhất định phải thổi bay anh đi. Có thể do Tạ Chinh đứng ở trước mặt, vững vàng mà đỡ lấy bờ vai anh, vì anh mà chắn tất cả gió bão mịt mù. Anh cố gắng tìm kiếm trong mắt Tạ Chinh, trước sau như một chỉ thấy nghiêm túc, cố chấp, cường thế, còn có thâm tình cùng ôn nhu. Anh sợ sẽ thấy chán ghét, kinh ngạc, sợ hãi, tuổi ấu thơ đã quen bị xem thường, nhưng trong mắt hắn đều không có. Cuồng phong dần dần dừng lại, anh thấy mình trong mắt Tạ Chinh. Hôm nay đã 31 tuổi mà vẫn như khi 23 tuổi năm ấy, anh thấy mình in vào đáy mắt Tạ Chinh. Yêu Tạ Chinh, là bất ngờ ngọt ngào nhất trong đời Trình Cố. Tổ hành động đặc biệt hàng năm đều có một nhóm đội viên mới, Trình Cố là đội phó nhỏ tuổi nhất, tính cách dễ ở chung nhất, lại rất có bản lĩnh, dạy dỗ người khác mạch lạc rõ ràng, cho nên hàng năm đều bị điều đi huấn luyện người mới. Đội viên mới dễ thân với anh, mấy ngày là xưng huynh gọi đệ, Tạ Chinh là ngoại lệ duy nhất. Tên nhóc này - năm đó anh luôn ra vẻ ông cụ non, biết rõ mỗi năm người mới không nhiều, nhưng luôn gọi hắn là "tên nhóc đó", lúc nói chuyện với đội trưởng Trương nhắc tới Tạ Chinh, anh cũng gọi là "nhóc". Nhóc này luôn rất cố gắng, chăm chỉ, chân thật, tài năng, chỉ ghét cái là cả ngày cứ bưng một bản mặt cứng đơ thối hoắc, không muốn để ý cũng khó. Anh vẫn thích đùa giỡn cùng mọi người, người cũ sẽ cười nhạo anh là "xử nam", ở trước mặt người mới không cần lo lắng nhiều như vậy, muốn dọa ai thì dọa, dọa xong lại dạy dỗ, đám nhóc vẫn bé ngoan gọi anh một tiếng "Trình đội". Thân là trai zin, trên mặt anh đeo nụ cười nguỵ trang đến toe toét nhưng trong lòng vẫn rầu cả ruột. Thật lòng cũng muốn yêu đương lâu dài với ai đó, nhưng trong bộ đội nam nhiều nữ ít, đơn vị của anh thì càng khỏi phải nói, rặt là đực rựa, có muốn thì cũng chỉ có thể thảo luận tình yêu với một đám đàn ông thô tháo mà thôi. Trình Cố đã ở đó mấy năm, ai ai cũng xem là huynh đệ, một chút tình cảm yêu đương cũng chẳng có. Không có tình yêu vậy thì tìm ai đó thỏa mãn nhu cầu sinh lý của nhau cũng được, nhưng cái này thì còn phải cẩn thận hơn nói chuyện yêu đương nhiều. Trình Cố vẫn luôn che giấu bí mật thân thể mình, vừa khát vọng cảm thụ tư vị làm tình, vừa sợ bị phát hiện bí mật. Do ảnh hưởng của hoóc-môn, cơ thể anh mềm mại hơn nam giới, lúc bình thường huấn luyện và làm nhiệm vụ thì không thấy được, nhưng khi làm chuyện ấy, nó sẽ biểu hiện rất rõ ràng. Còn rõ ràng đến chừng nào thì với tư cách là một xử nam anh cũng không rõ nữa. Không thể tùy tiện tìm ai đó, còn có một nguyên nhân quan trọng là anh sợ mang thai. Giai đoạn nguy hiểm ba tháng một lần, nhỡ đâu người kia nhất định phải làm lúc đấy mà anh không phản kháng được thì làm sao bây giờ?
Quãng thời gian Trình Cố đột nhiên biến mất là khoảng thời gian khó khăn nhất đời Tạ Chinh, bây giờ nhớ lại vẫn có cảm giác cứ như bị luồng khói dày đặc quấn lấy yết hầu, vô cùng khó hành động đặc biệt làm những nhiệm vụ mà những đơn vị bộ đội khác không làm được, đa số là những nhiệm vụ có độ bảo mật vô cùng cao, lúc thực hiện cũng chỉ phái đi vài người, đôi khi chỉ có một người đơn thương độc mã, một mình mạo con át chủ bài của đội, số lần Trình Cố một mình chấp hành nhiệm nhiều nhất, trung bình hai năm một gần đây nhất, là lúc Tạ Chinh mới vừa 22 đó hai người xác định quan hệ "nửa người yêu nửa người tình" không lâu, số lần làm khá nhiều, hầu hết là Trình Cố chủ động cầu hoan, cưỡi trên người Tạ Chinh, trong thân thể ngậm lấy cậu hai nhà Tạ Chinh, vừa nhún lên nhún xuống còn không quên bóc mẽ các thói xấu nho nhỏ trong lúc huấn luyện của thường làm một lúc là anh xuống dưới, Tạ Chinh thân nhọc lòng mệt, nhưng cũng vô cùng hưởng thụ loại dằn vặt nhiên một ngày nọ, không thấy Trình Cố đâu Chinh chạy đến phòng làm việc của đội trưởng hỏi mới biết Trình Cố bị phái đi làm một nhiệm vụ tuyệt thường thay Trình Cố quản lý công vụ trong đội, Tạ Chinh biết rõ rằng ai ở căn cứ chờ lệnh, ai đang bên ngoài làm nhiệm vụ, điểm danh hết thì hành tung không rõ chỉ có một mình Trình nay Tạ Chinh chưa từng lo lắng cho ai như đặt tảng đá trong lòng như vậy, hắn lần thứ hai tìm đội trưởng, ông ta giải thích qua loa rằng nhiệm vụ lần này là tổng bộ lệnh xuống, bên quân khu chọn đích danh Trình Cố, họ cũng cử người đi cùng nên không cần quá lo đó Tạ Chinh còn chưa biết có tiền lệ một mình làm nhiệm vụ, đội trưởng nói cũng có lý, nhưng hắn không nghĩ tới là Trình Cố đơn thương độc mã ra nước tháng sau, Trình Cố hoàn thành nhiệm vụ, đem theo vết thương chằng chịt trở về, cũng may cũng không có vết thương nào trí mạng. Tạ Chinh đau lòng, bỏ cả huấn luyện, cả ngày túc trực bên Trình Cố, thay thuốc rửa mặt, đút cơm xoa bóp, toàn bộ tự mình làm. Trình Cố biết không thể nói chi tiết, cũng hiểu tốt nhất không nên cho đồng đội biết mình một mình chấp hành nhiệm vụ, mấy lần trước đều nhịn được, chỉ có lần này lúc nào cũng có Tạ Chinh bên cạnh, lúc vết thương khá hơn liền không nhịn được, khoe mẽ với Tạ Chinh rằng mình thật lợi hại, vô tình nói lộ hết, nói cả "Chỉ có mình tôi" mặt Tạ Chinh nháy mắt khó coi vô cùng, đang muốn nổi giận, Trình Cố lại phản ứng cực nhanh mà ôm chặt lấy eo Tạ Chinh, mặt chôn ở lồng ngực hắn, vừa làm nũng vừa nói lý "Lão Trương bảo tôi ngậm chặt miệng, tôi vốn đang ngậm chặt lắm ấy, nhưng ai bảo cậu là bạn trai nhỏ của tôi, tôi lập công lớn trở về, rất là muốn chia sẻ với cậu nên mới không nhịn nổi mà khoe ra chứ. Không được giận nhé, nhiệm vụ này phải làm mà, chúng ta đều mặc quân trang, cậu phải hiểu cho tôi, tôi cũng phải hiểu cho lão Trương chứ."Một câu này đem lửa giận của Tạ Chinh nén xuống, mà lại đau lòng hơn nhiều, cứ nghĩ tới Trình Cố nửa tháng này làm sao đi qua bom rơi đạn lạc, bao nhiêu lần đối mặt với sinh tử, khí lạnh hóa thành cây kim, từ lòng bàn chân đâm vào xương ôm chặt Trình Cố, lâu rất lâu chẳng nói một nhập tổ hành động đặc biệt có nghĩa là trách nhiệm, có nghĩa là lúc nào cũng có thể chết, hắn không có cách nào mà nói "Lần sau đừng làm loại nhiệm vụ này ", "nếu phải đi nhớ mang em theo".Hắn chỉ có thể hôn cái trán băng bó kín mít của Trình Cố, cật lực khống chế thanh âm run rẩy, nói "Nếu như còn có lần sau, trước khi đi anh phải cho em biết."Trình Cố hiếm thấy ngoan ngoãn, tựa trên bả vai hắn cà cà, nói "Được."Sau hai năm, Tạ Chinh cũng lập không ít công lao, lúc cùng Trình Cố kề vai chiến đấu hắn đã có xu thế áp đảo nghĩ rằng, nếu như lần sau lại có thêm nhiệm vụ nhất định chỉ có một người làm, hắn mạnh hơn Trình Cố thì nhiệm vụ kia sẽ do hắn phụ nhiệm vụ không phải cứ hơn thua là được, ai đi ai ở không phải tự mình quyết, ngay cả lão Trương cũng không có quyền lên có nhiệm vụ mới, cấp trên vẫn cứ chỉ định Trình Chinh còn chẳng biết rằng có nhiệm vụ —— nếu như Trình Cố không chủ động nói cho hắn khi đi, Trình Cố cùng Tạ Chinh làm một trận sảng khoái, Tạ Chinh thấy có chút lạ, Trình Cố gọi tên hắn, rên rỉ khiến hắn muốn phun máu mũi, anh từ trước đến giờ thích chủ động nhưng mà sẽ không chủ động đòi làm lần nữa, lần này còn không cho Tạ Chinh rút đến kiệt sức, lúc nằm cùng nhau tận hưởng dư vị, Trình Cố mới chậm chạp nói "Tôi phải đi làm nhiệm vụ một mình."Sông lưng Tạ Chinh như bị điện giật, tỉnh táo ngay lập Cố đạp đạp nhẹ chân hắn, động viên "Đừng lo lắng, trước đây tôi đồng ý với cậu nên mới nói một tiếng đấy. Cậu đừng lo cho tôi, trước khi cậu đến đây một mình tôi đã làm ba lần rồi, chẳng phải đều sống sót trở về à. Tôi sẽ không chết ở ngoài đâu, nếu mà phải chết ấy thì tôi thà bị cậu chịch..."Một chữ cuối cùng, bị môi hắn thô lỗ chặn lại bên Chinh không thể ngăn cản Trình Cố, bao nhiêu lo lắng đều đặt trong nụ hôn cho là Trình Cố sẽ bay trực thăng đến đón Trình Cố đi, trong một tháng đó, thế giới lại như mất đi Trình Cố. Tạ Chinh không có cách nào không nhớ Trình Cố, mà hắn cũng có nhiệm vụ phải Chinh không nhớ nổi đã vượt qua quãng thời gian đó thế nào, chỉ nhớ đó là khoảng thời gian âm u hỗn loạn, gió lạnh từng cùng đồng đội trở về vì hắn bị thương nhẹ một chút. Sau khi về, câu đầu tiên hắn hỏi là tin của Trình Cố, đội trưởng không nói tỉ mỉ, nhưng sắc mặt nghiêm nghị, nói Trình Cố có khả năng đã gặp nạn sắp điên rồi, sắc mặt biến đổi chẳng còn một tí máu nào, hung bạo như La Sát nắm lấy cổ áo lão Trương, gằn từng chữ mà hỏi "Trình Cố ở đâu?"Cùng ngày hôm ấy, tổng bộ phái ra đội tiếp viện tinh nhuệ, Tạ Chinh được đặc phê lên đường cùng đi tiếp ngày sau, hắn ôm Trình Cố đang hôn mê sâu từ rừng rậm nước X ra vết thương của Trình Cố cũng không trí mạng, nhưng bởi vì thời gian dài không được cấp cứu, kiệt sức đến cực điểm, dùng lượng lớn thuốc men cũng chưa tỉnh ngày đó, Tạ Chinh hoảng loạn bất thường, hắn giống như Trình Cố đang hôn mê nằm kia chẳng cần biết thời gian Trình Cố tỉnh lại, đã cách lúc được cứu một Cố nhìn ra Tạ Chinh gầy đi nhiều, ngón tay mò mẫm đến trước mắt hắn, cười nói "Tạ Chinh, nhìn cái bộ dạng tiều tụy của cậu này, còn có thể làm tôi sướng không đấy hả? Không lên được thì lần này đến lượt tôi nhé."Tạ Chinh khóa trái cửa, lại kéo kín rèm, phòng bệnh đang sáng sủa bỗng nhiên tối này, Tạ Chinh làm so với bất cứ lần nào trước đây đều tàn nhẫn hơn, hắn đã không cách nào khống chế chính mình, đáy mắt đỏ như máu là vẻ mặt Trình Cố vừa đau đớn vừa say mê, bên tai là tiếng rên rỉ kích tình của Trình Cố, trong đầu một lần một lần tua lại lời chưa nói hết của Trình Cố trước lúc rời đi ——"Tôi thà bị cậu chịch..." hết lý trí rồi, Tạ Chinh thật muốn nói được, vậy thì như anh người mất hết lý trí, cứ như mãnh thú chỉ biết khát khao quấn quýt, cho đi tất cả, rồi lại đòi nắm giữ vào lòng bàn Chinh chôn ở nơi sâu nhất, cắn rách môi Trình Cố, đem hết tình yêu lẫn dục vọng trút Cố than nhẹ nói "Đừng nhúc nhích, đừng ra ngoài, ở với tôi một lát đã."Tạ Chinh hôn lên mắt anh, "Em vẫn luôn ở đây."Trình Cố từ từ khôi phục, Tạ Chinh chăm sóc anh nửa bước không rời, chưa bao giờ phát hiện Trình Cố có thái độ gì bất duy nhất là lúc Trình Cố hỏi bây giờ là tháng mấy ngày mấy Chinh nói thời gian, Trình Cố nhíu mày suy nghĩ sau đó trắng bệch mặt, rồi lại bình tĩnh rất Chinh hỏi "Làm sao vậy?"Trình Cố cười nói "Không có gì, phá giới.""Phá giới?""Cậu là cầm thú à, tôi yếu như thế này rồi mà vẫn còn xuống tay được!"Tạ Chinh lúc này mới nhớ, theo quy luật của Trình Cố, ngày đó rơi vào ba ngày tuyệt đối không ba tháng một lần lại có vài ngày cấm dục kỳ lạ như vậy, vừa vặn vào ngày hôm Chinh có chút bận tâm, Trình Cố lại lập tức khoát tay nói "Thôi, tôi cũng không trách cậu, cầm thú thì cầm thú đi, chúng ta cầm thú lớn không mắng cầm thú nhỏ."Thời gian dưỡng thương trôi qua rất nhanh, khoảng nửa tháng sau, Trình Cố đã hồi phục sức sống, nhưng bác sỹ vẫn dặn dò phải nghỉ ngơi thêm, cả lão Trương cũng không yên lòng, Trình Cố không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ngồi ngốc trong phòng Chinh không thể luôn luôn ở bên cạnh anh vì trong đội có quá nhiều việc, hắn chỉ có thể chạy qua lại hai ấy, sáng sớm hắn đến phòng bệnh cầm quần áo bẩn của Trình Cố đi giặt, còn dặn anh trưa cùng nhau ăn cơm, buổi trưa đến thì phòng bệnh đã không một bóng người.
tức phụ cùng thương